|
Đông Về
Đông về buốt giá lắm không em ?
Gió bấc đêm đêm thổi lạnh rèm
Sáng lại sương mù chìm vách núi
Chiều về tuyết trắng phủ bờ hiên
Người đi xa vắng, đường lau lách
Kẻ ở âm thầm, bước lênh đênh
Thu chết mang theo trời luyến nhớ
Đông về thao thức nỗi niềm riêng.
Bạch-Loan
|